Thầy ... Một nhân xưng đại từ thật cao quý mâ tiếng Việt đã thể hiện được nét tinh tuý trong ngôn từ ... Nó đã thể hiện không những tài năng mà còn đức độ của người được tôn là "Thầy"
Chính vì cái vinh dự đã được thầm hiểu như thế ... Nên có không ít người rất mong muốn được người khác gọi mình bằng thầy !!! Họ bước vào hàng ngũ những người sẽ được xã hội coi như thầy .. Cố đạt lẩy những tiêu chuẩn " hỉnh thức" mà "xã hội " đã nặn ra để được phong tặng chữ "thầy" (hay "giáo sư") .. Nào là thầy giáo /thầy thuốc ưu tú hay nhân đân ???!!!
Tệ hơn có kẻ còn tự xưng mình là "thầy" trong lúc giao tiếp với người khác ... Hay có "dịp" là sẵn sàng thể hiện tính cách và vai trò cuả "thầy" để hạ uy tín cuả đồng nghiệp mà tự đánh bóng cái danh "hão" cuả mình....Để rồi người ta đành phải dùng từ " ông thầy" để thay thế một cách đầy tế nhị và mỉa mai...
Cũng dễ hiểu và thông cảm với những mong muốn " vươn cao" và ao ước của những kẻ "tầm thường" nhưng lại muốn tự trở thành "cao quý"
Nhưng "chiếc ảo không làm nên thầy tu " một danh dự " hão" không thể " che mắt" thế gian
Ngẫm nghĩ mà chán cho cái sự đời .. Thôi đành phải uống vài ly cho tiêu sầu..mượn mấy câu thơ của họ Cao mà đưa cay vậy !!!
" Ba vạn sáu nghìn ngày là mấy
Cảnh phù du trông thấy cũng nực cưởi
Thôi công đâu chuốc lấy sự đời
Tiêu khiển một vài chung lếu láo.."
Nhân đây xin kính chúc các bậc thầy trong nghề thuốc ( đáng tiếc không còn nhiều !!! ) dồi dào sức khỏe để tiếp tục truyền dạy cho các thế hệ sau những kinh nghiệm và kiến thức quý báu của mình và cái đạo đức cao cả của người Thầy đúng nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét